Khi, anh tôi bước vào nhà thì, tôi thấy anh ấy dừng lại, vì tò mò nên tôi đã đi tới thò đầu vào trong. xem có ai không mà onii - san như vậy, bỗng nhiên tôi trợn tròn mắt, khi thấy Orochimaru," ở đó.
Thảo nào. nii - san lại hành động lạ như vậy hóa ra là có rắn già tới thăm," tôi nghĩ rồi thản nhiên bước....vô nhà rồi tự động ngồi xuống ghế bên cạnh lão và cất giọng hỏi.
Sashiko : Orochimaru, nói tới nhà anh trai tôi có chuyện gì không!"
Orochimaru : ôi Sashiko chan, cô về khi nào vậy - lão giật mình hỏi tôi
Sashiko : vừa về tới, nơi - tôi không lạnh không nhạt trả lời
Orochimaru : ta hiểu rồi, mà Sasuke kun đâu - lão niềm nở hỏi
Sashiko : nii-san ngoài cửa, bởi vì anh ấy biết ông sẽ tới gặp tôi - tôi lên tiếng đáp và chỉ ra ngoài nơi niisan đứng .
Orochimaru: thôi ta sẽ, vào vấn đề chính vậy Sasuke kun cậu có thể vào đây được không - lão rắn vẫy gọi anh tôi vào
Sasuke : hn - anh tôi gật đầu rồi bước vào trong sau đó lại gần tôi và ngồi xuống!
Sashiko : xong rồi đó, ông muốn nói gì sao. Orochimaru - tôi gác chân lên đùi nói.
Orochimaru : chuyện là thế này.....bla.....bla......bla......bla.....bla......bla...bla.....bla.....bla......bla....bla....bla...bla_lão ôn tồn kể
30 phút sau.
Sashiko : hóa ra là, ông muốn nhờ tôi. Tới nhà con trai ông ở tiện thể chăm sóc, nó "tôi nói đúng chứ. Orochimaru sama - tôi nhếch mép nói.
Orochimaru: ôi, Sashiko cô đúng là ân nhân của ta mà - lão cảm động nói
Sashiko: thế thằng bé tên gì, và bao nhiêu tuổi - tôi hỏi
Orochimaru: tên của thằng bé là Mitsuki, năm nay 12 tuổi - lão lên tiếng trả lời.
Trong khi Sashiko nói chuyện với Orochimaru thì tại nơi nào đó.
Gia đình Uchiha/Nohara
Obito đang nằm ngủ. Trong phòng thì anh bỗng nhíu mày vì anh có một giấc mơ kỳ lạ, trong mơ Obito thấy một người con gái tóc đen dài" mặc một bộ váy màu trắng, tay cầm một đóa hoa tuyết li trắng, mỉm cười nhìn anh!? mặc dù Obito không thể thấy khuôn mặt, nhưng góc dáng và mùi hương được phát ra, từ cơ thể cô gái đó. anh chắc chắn biết đó là ai, Obito vội vàng chạy tới. Định ôm lấy cô vào lòng nhưng Sashiko vẫn xa vời với anh đi kiểu gì, cũng chưa tới được, nơi cô đứng. Bỗng anh nghe được giọng nói của Sashiko vọng đến từ nơi xa xa cô ấy nói.... tại sao, các người lại thất hứa với tôi
"Khôngggggggg - Obito bật dậy và hét lên khiến Rin trong bếp phải giật mình
....
Obito kun. Anh sao vậy"! Anh gặp ác mộng hả - Rin chạy vào phòng ân cần hỏi
Không có gì đâu, Rin à chỉ là một cơn ác mộng thôi - Obito nhìn vợ xua tay nói mồ hôi tuôn ra, khắp cơ thể
Cha ồn ào quá đó, con đang ngủ trong phòng mình, cũng không được yên nữa - Rino càu nhàu nói.
Cha xin lỗi, con trai tại cha gặp phải ác mộng đấy mà - Obito cười ngượng trả lời.
Rino: được rồi. đằng nào, cũng thức dậy rồi, mẹ có gì ăn được không - cậu bé gãi đầu và đi vào bếp hét toát lên.
Uchiha Rino, con có thể, ăn nói nhẹ nhàng. được không con trai "con đứa gì mà - Rin chống hông nói.
Rino: ha! ha! ha! con xin lỗi mẹ. lần sau con, "không vậy nữa - cậu bé cười trừ đáp.
Thôi không nói nữa, Rin em nấu xong chưa - Obito đành phải lên tiếng khuyên ngăn rồi quay sang vợ mình hỏi.
Dạ xong, rồi hai cha con ngồi xuống đi - Rin mỉm cười hiền từ nói
Và thế là ba người, cùng ngồi xuống ăn bữa cơm gia đình ấp cúng.
Quay lại, với nhà Sashiko...!!!!
....
Sau khi, tiễn Orochimaru về thì, cả hai anh em chúng tôi, cùng ngồi xuống bàn về, của con trai Orochimaru
"Nii_san em nghĩ thằng bé tên Mitsuki này là đồng đội của Sanada " nên em sẽ giúp - tôi nói
Sashiko em có chắc, không vậy anh chỉ sợ!!! - anh tôi lo lắng nhìn tôi
Không sao, đâu anh trai, chỉ cần em đeo mặt nạ vào" ẩn chakra thì đố ai phát hiện - tôi nói với giọng bình thản
Thôi thì, tùy em vậy, Sashiko anh sẽ nhờ người làm cho em một cái mặt
nạ - oniisan gật đầu đồng tình
Khi hai anh, em đang ngồi nói chuyện thì chị dâu tôi bỗng gọi chúng tôi
Kayoko: Sasuke, Sashiko hai anh em vào ăn cơm thôi
Sasuke : ừkm, đợi anh tí ! - anh tôi trả lời
Sashiko : niisan chúng ta vào ăn thôi kẻo chị dâu lại bực mình thì khổ - tôi lên tiếng nhắc nhở
Và onii-san gật đầu rồi theo tôi vào phòng ăn của căn nhà
Ta là dải phân cách
Chị dâu, để em giúp chị một tay,- tôi vui vẻ tiến gần Kayo-neesan nói
Kayoko : Sashiko, em nên về phòng nghỉ ngơi," không thì Sasuke lại trách chị đó - chị dâu tôi mỉm cười và nói
Sashiko : dạ em xin nghe lời - tôi luyến tiếc rời đi rồi về phòng mình
Khi vào trong, tôi thả mình và nghĩ
"Thôi dù gì, thì mình cũng khá là mệt rồi, nên mình sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời của Kayo-neesan, "tôi nghĩ rồi thiếp đi trong chính căn phòng của mình!!!!!
Trong lúc đó. Obito cứ nghĩ về Giấc mơ đó, anh có cảm giác rằng đó là điền báo trước một điều, gì đó trong tương lai.
Quay lại nhà Uchiha
Sau khi rửa bát, xong Kayoko mới về phòng của vợ chồng cô, khi vừa bước vào Kayoko thấy, chồng mình Sasuke đang ngủ trên ghế đẩu, thấy thế cô mỉm cười lấy chăn đắp lên người của Sasuke, còn cô cũng lên giường tắt đèn và đi ngủ.
Đến nửa đêm, Kayoko cảm thấy, ai đó đang nằm bên cạnh. Và cô biết người đó là ai. bỗng Kayoko bị Sasuke kéo vào lòng mình, anh hỏi
Sasuke: Kayoko," em thấy em gái của anh như thế nào
Kayoko: Sashiko là một cô gái xinh đẹp và con bé giống hệt anh lúc 17 tuổi - vợ Sasuke vui vẻ trả lời
Sasuke: Kayoko, sinh đôi không, giống nhau thì khác nhau sao, - Sặc xì ke bật cười nói!?
Kayoko: em xin lỗi, tại em quên - vợ sặc lè lưỡi đáp
Thôi không sao, nào ngủ đi - Sasuke nói với giọng trìu mến.
Và hai vợ chồng nhà Sặc xì ke ôm nhau ngủ đến sáng, một ngày lại trôi qua
Vài ngày sau, đúng như đã hứa
anh Sasuke đưa cho tôi một cái mặt nạ để đề phòng và một bộ quần áo ninja Tôi cầm lấy, và nói lời cảm ơn anh
Niisan cảm ơn anh nhé _tôi cầm lấy cái mặt nạ và bộ quần áo ninja vui vẻ
...
Không có gì, vả lại anh là anh trai của em mà - niisan xoa đầu tôi nói
Nii - san, là tuyệt vời nhất - tôi dơ ngón cái lên nói
"Pòc"
Sashiko, anh ltachi từng nói, cho dù chuyện gì xảy ra thì, anh cũng yêu thương hai em - anh Sasuke búng trán tôi rồi lên tiếng
Em biết, nii-san mà khi nào, rảnh thì anh đưa em tới thăm mộ Onii -san được không - tôi ngẩng cao đầu lên hỏi
"Ừkm - anh Sasuke gật đầu một cái rồi dẫn tôi tới nhà cậu bé Mitsuki
ta là dải phân cách
Sasuke: đây là căn hộ của, Mitsuki đây chìa khóa nhà. Em chỉ việc mở cửa ra
thôi - anh Sasuke lên tiếng hướng dẫn tôi
...
Sashiko: em hiểu, thôi em vào
đây - tôi gật đầu chào tạm biệt anh, rồi tiến vào trong
...
Về phần, Oniisan thì cũng "cất bước về nhà sau khi thấy tôi đã an toàn vào trong. còn tôi ngay vừa bước vô thì đã thấy bóng dáng của người nào đó.
...
Orochimaru: hello Sashiko - hoa hậu thế giới chào hỏi tôi
...
Sashiko: Orochimaru ông tới đây, để chào mừng tôi à - tôi nhếch mép nói
...
Orochimaru: đâu, có đâu, ta đang chờ Mitsuki về, thằng bé nói hôm nay nó sẽ từ nhiệm vụ trở về... nên - ông ta gãi đầu ngượng ngùng trả lời.
Sashiko: thằng bé từ nhiệm vụ trở về ư cũng tốt, dù sao tôi cũng muốn gặp thằng bé một lần cho biết - tôi khoang tay nói.
Khi tôi vừa dứt lời thì, tiếng cửa mở vang lên, bước vào là một cậu bé da trắng như ma đôi mắt hổ phách đang cừ cừ bước vào. Nhưng khi vừa nhìn thấy tôi Mitsuki không bất ngờ mà niềm nở nói.
Mitsuki: chắc hẳn, người là cô của Sanada "Uchiha Sashiko" phải không.
Ừk ta là Sashiko Uchiha, và cũng là người bảo hộ của nhóc - tôi nhìn nó rồi lên tiếng khẳng định.
Mitsuki: rất vui, được gặp người nữ ninja của làng lá - thằng bé cúi đầu xuống
Sashiko: ta cũng, thật vinh hạnh khi, được gặp nhóc Mitsuki - tôi cũng vui vẻ đưa tay nói.
Và hai người bọn tôi, vẫn đứng đó vui vẻ nói cười với nhau. Cho đến khi bụng người nào đó reo ầm lên, tôi mới, quay lại nhìn xem và phát hiện ra, chủ nhân của tiếng kêu đó là. Bamẹ của Mitsuki "Orochimaru"
Đói rồi ư - tôi hỏi lão và ông ta không trả lời mà mặt đỏ quay đi!?
Phụ mẫu, người hãy ở lại đây dùng bữa với, bọn con - Mitsuki lên tiếng đề nghị.
Orochimaru: thôi, cũng được, dù gì ta cũng muốn ăn thử thức ăn do Sashiko nấu - ông ta liếc, nhìn tôi nói
Hả tại sao, lại là tôi - tôi lên tiếng phản đối
Orochimaru: bởi vì, trong số ba người có mặt ở đây, thì chỉ có mỗi mình cô biết nấu ăn thôi - lão liếm môi nói
Và tôi đen mặt đi, rồi sau hai phút cuối cùng tôi cũng phải chịu đầu hàng mà vác xác vào nhà bếp nấu. 15 phút sau, mọi thứ đều" hoàn tất và cả ba cũng ngồi xuống bàn ăn để ăn
Itadakimasu" - chúng tôi cùng đồng thanh nói
Rồi cả ba lặng lẽ, ăn cho đến khi Orochimaru không chịu nổi liền lên tiếng.
Sashiko...chan cô, có dự định gì cho tương lai không *hỏi*
Không. Có chuyện gì à - tôi thản nhiên trả lời rồi sau đó hỏi ngược lão
À chỉ là, ta muốn mời, cô đến phòng thí nghiệm của ta chơi thôi - lão mỉm cười nói
'Để cơ nào, đã còn bây giờ tôi không muốn đi đâu cả - tôi đặt đũa xuống rồi trả lời
Orochimaru: ta hiểu rồi, cô muốn tránh mặt, bọn kia phải không - lão tinh mắt hỏi
Sashiko: im đi, Orochimaru - tôi gầm gừ lên tiếng
Rồi lại một lần nữa, chúng tôi, ăn trong im lặng, Đúng 7 giờ 30 phút, lão rắn Orochimaru mới chào tạm biệt, con trai ông ta mà về.
Bây giờ, chỉ còn mình tôi với Mitsuki, và thằng bé cứ nhìn tôi, như muốn hỏi điều đó tôi thấy vậy liền lên tiếng.
Sashiko: có chuyện gì, muốn hỏi sao
Mitsuki: vâng. Tôi muốn hỏi người, làm sao người có thể sống lại được vậy - thằng bé hỏi
Sashiko: suyt...bí mật để khi nào, ta sẽ kể cho - tôi đưa tay tỏ vẻ thần bí nói
Mitsuki: dạ. Nếu như người không muốn nói thì tôi sẽ không hỏi
nữa -thằng bé gật đầu như hiểu ý
Được vài giây, thì đến lượt tôi hỏi thằng bé.
Sashiko: này nhóc, ta sẽ ngủ ở đâu, trong khi căn hộ của ngươi' chỉ có một cái phòng ngủ!!!
Mitsuki: người sẽ ngủ, trong phòng còn tôi sẽ ngủ ngoài này - thằng bé niềm nở trả lời.
Sashiko: như thế, không công bằng, như vậy đi ta sẽ ngủ ngoài này còn ngươi sẽ ngủ trong phòng ok. - tôi nói
Mitsuki: không người là cô của đồng đội "tôi nên tôi, không thể để người ngủ ngoài được - thằng bé nói lại
Và thế là, hai người, chúng tôi cứ cãi qua cãi lại, cho đến hơn 10h thì cả hai mới quyết định ngủ chung một phòng.
Sashiko: quyết định, vậy đi ta và nhóc sẽ ngủ chung với nhau kể từ bây
giờ -tôi ngừng cãi và nói
Mitsuki: ừkm cũng được, thà như thế còn hơn là để người ngủ ngoài
này -thằng bé gật đầu đồng ý.
Sashiko: vậy nhóc, đi tắm rồi chúng ta cùng đi ngủ - tôi lên tiếng nhắc nhở
Mitsuki: người không tắm, sao - thằng bé ngơ ngác hỏi tôi
Sashiko: trước khi, tới đây ta có tắm rồi_tôi mỉm cười đáp và thằng bé gật đầu lần 2
Khoảng cách thần chưởng
Chúc người ngủ ngon Sashiko
San !- thằng bé nói rồi tắt đèn chuẩn bị ngủ.
"Ukm ngủ ngon Mit...kun_tôi hôn vào trán thằng bé rồi ôm nó
Một ngày nữa, kết thúc với tôi và Mitsuki à còn cả gia đình anh trai tôi nữa.