Trước ngày đó, tại nhà Uchiha/Nohara
Cậu bé, Uchiha Rino cứ đi qua đi lại trong nhà đứng ngồi không yên vì hai ngày nữa cậu sẽ được Gặp giáo viên của mình.
Rino!! Ngủ đi con - Rin lên tiếng nhắc nhở con trai mình.
Con không ngủ , được thưa mẹ _cậu bé trả lời lại mẹ
Hồi hộp đúng không, con trai - Obito đi ra ngồi xuống nói
Sao cha biết hay vậy - cậu bé tỏ ra ngạc nhiên.
Bởi vì, cha là cha của con mà - Obito mỉm cười xoa đầu con trai
Ngoan, ngủ đi con - Obito nói rồi cùng vợ vào phòng đi ngủ.
"..." Cha nói đúng. Mình nên đi ngủ sớm đi _cậu bé tóc đen với đôi mắt hạt dẻ nghĩ rồi cũng bước vô phòng
Cùng lúc đó tại nhà Uzumaki/Hyuga
Cô bé tóc bạc. Haruhi cũng chẳng ngủ được vì lạ chỗ. Bỗng cô nhóc cảm thấy đói nên đã rón rén vào bếp để tìm đồ ăn và sau khi ăn xong Haruhi lại rón rén bước vào phòng để không ai, có thể nhìn thấy mình.
Ở một nơi nào đó, cũng có người không ngủ được.. Người đó chính là Toshiro thành viên cuối cùng của đội
12 tương lai ..
Toshito, em không ngủ được hả - một cô gái tầm 15 16tuổi, lên tiếng hỏi
Vâng, Akami neesan - cậu bé gật đầu trả lời
Em biết không Toshiro - Akami nhìn cậu rồi nói
Dạ, có chuyện gì sao Akami Onee-chan - cậu bé hỏi người chị nuôi của mình
Akami: em là người may mắn nhất đó cô gái xoa đầu Toshiro nói
Tại sao vậy Onee-san -Toshiro ngơ ngác hỏi
Bởi vì, em là người may mắn, được hokage đệ lục của làng lá chọn để trở thành một ninja Konoha - Akami đáp
Cảm ơn Onee-chan!! - cậu bé vui vẻ gật đầu và rồi cậu nghe lời chị Akami của mình ngủ.
Còn Akami thì, khi thấy cậu em trai của mình ngủ rồi thì cũng về phòng của cô
2 ngày sau.
Trong lớp học có ba đứa trẻ và một ông thầy giáo tên shino.
Shino: từ giờ, các em đã là một ninja Konoha vì thế, xin chúc mừng ba em còn bây giờ ba em sẽ ở đây chờ giáo viên của mình tới - dứt câu Shino liền rời đi.
Trong lớp học còn đúng ba người bỗng một trong ba lên tiếng.
xin chào, Hai cậu tôi là Uchiha Rino rất vui được gặp hai cậu - Rino cười tươi giới thiệu.
Chào mình là Akatsuki No Haruhi, rất hân hạnh được biết hai cậu - cô bé tóc bạc lên tiếng giới thiệu.
Còn tôi là, Ozagawa Toshiro, rất vui được gặp hai cậu - cậu bé còn lại nói với nụ cười tươi
Ờ..._hai người còn lại thờ ơ đáp khiến cho cậu nhóc Toshiro chui vào góc tường tự kỷ
Hai đứa còn lại thấy vậy, cũng tội nhưng cũng kệ
Trong khi đó tại nhà của Mitsuki.
Sashiko" người xong chưa vậy sắp muộn giờ nhận đội của người -Mitsuki lên tiếng gọi tôi
Chờ chút. Sắp xong rồi - tôi nói vọng ra
Và sau hơn nửa phút. Thì cuối cùng tôi đã chuẩn bị xong tất cả.
Chiếc mặt nạ do nii-san đặt làm với bộ quần áo ninja do Nii - san mua từ siêu thị.
Wow trông người thật là xinh đẹp trong bộ đồ ninja này - Mitsuki lên tiếng khen tôi.
Cảm ơn Mitsuki - tôi cũng vui vẻ đáp lại
Thôi đi nào, người chắc hẳn là biết đường tới học trò Konoha nhỉ -Mitsuki nói rồi nhìn tôi
Ừkm cảm ơn nhóc, đã nhắc nhở ta -tôi nói với giọng biết ơn
Và thế là, cả tôi với Mitsuki, đều rời khỏi nhà ...
Tạm biệt Mitsuki, hẹn gặp vào buổi tối - tôi đeo mặt nạ vào rồi vẫy tay chào thằng bé.
Tạm biệt Sashiko-San - thằng bé cũng chào lại tôi rồi đi làm nhiệm vụ với đội 7
ta là dải phân cách
Tôi bước từng bước trên, dãy hành lang quen thuộc, rồi tôi bước vào lớp nơi có học trò của tôi đang đợi...!
Koyomi(sashiko): xin lỗi , các em vì bây giờ mới đến - tôi nói với giọng khác
Dạ tụi em, không trách Sensei đâu - cả ba đồng thanh trả lời
Koyomi(sashiko): cảm ơn, còn bây giờ các em hãy giới thiệu về bạn thân một mình đi - tôi nói khi ngồi lên bàn .
Để xem bọn nhóc, có gì nào - tôi nghĩ Bỗng một trong ba đứa lên tiếng hỏi tôi
Sensei sao, cô không giới thiệu trước đi - Haruhi
Oh được tên ta là Fujikawa Koyomi ước mơ của ta là gia tộc của ta càng ngày càng hùng mạnh điều ta ghét nhất là bị phản bội "sở thích là ăn ramen dango và bánh dâu!!...chấm hết - Tôi cất tiếng nói
Còn Bây giờ tới lượt các em - tôi lại nói tiếp
Em tên là Uchiha Rino sở thích của em là không biết nữa ước mơ của em là trở thành một Shinobi giống cha mẹ mình còn ghét thì em không có.- cậu nhóc tóc đen nói
Uchiha sao, tại sao mình chưa bao giờ nghe về thằng bé nhỉ - tôi nghĩ
Akatsuki No Haruhi là tên của em. Em thích cầu nguyện với cha mình em ghét nhất đứa nào nói em mồ côi nếu không em thề sẽ cho hắn chết không có chỗ chôn. Còn về phần ước mơ thì em muốn trở thành người mạnh nhất thế giới nhẫn giả - cô bé tóc bạc tự tin lên tiếng
Con bé giống mình lúc đó - tôi nhìn cô bé rồi nghĩ "
Còn em tên là, Ozagawa Toshiro em không có ước mơ gì hay sở thích gì cả nhưng em rất ghét những kẻ bỏ rơi đồng đội của mình. - Cậu bé tóc nâu nói với giọng cực kỳ bình tĩnh
Thú vị nhỉ - tôi nghĩ rồi nhìn lại cả ba đứa học trò của mình, mà nghĩ ngẫm về tương lai.
khoảng cách thần chưởng
Sau đó, chúng tôi đi ăn ramen để chúc mừng cuộc gặp mặt này, ban đầu tôi hơi ngại vì phải lộ mặt khi ăn nhưng cũng may tôi đã ăn ở nhà nên không đói" cậu nhóc rino thấy thế liền lên tiếng hỏi tôi.
Sensei cô không ăn ư - Rino
Không, ta chưa đói các em ăn đi, ăn bao nhiêu cũng được ta đãi - Tôi mỉm cười trong mặt nạ nói
Và rồi bọn nhóc, tiếp tục ăn... Vài tiếng sau đó kết quả, cậu học trò Rino ăn 8 bát cô học trò Haruhi 3 bát còn cậu học trò Toshiro thì trời ơi thằng bé ăn tận bát lận, nhưng cũng không sao miễn là ba đứa nhóc no nê là được rồi.
Sau khi ăn xong thì, tôi thì thầm với Ayame Nee-chan bằng giọng thật.
Kakashi Sensei, sẽ trả, nee hãy ghi vào nhé - Sashiko
Sa.....Sashiko - Ayame neesan ngạc nhiên trợn mắt nhìn tôi
Suỵt đừng nói với ai nhé - tôi nói tiếp bằng giọng thật sự của mình.
Và sau đó, tôi cùng ba học trò của mình rời khỏi.... Trước khi tạm biệt lũ nhóc thì tôi đã căn dặn bọn trẻ...
Koyomi(sashiko): 3h chiều có mặt tại, sân tập của đội bảy, nếu các em không biết đường thì hãy hỏi hokage đệ lục. Bởi chúng ta sẽ thực hành bài tập sinh tồn - nói xong tôi liền biến mất bằng nhẫn thuật.
Hỏi, chú Kakashi sao...rốt cuộc cô ấy có quan hệ nào với chú Kakashi - Rino nghĩ rồi cũng rời đi
Chỉ còn hai người đồng đội đang chờ ai đó đến...
Đúng 3h chiều
Đám nhóc, Rino Haruhi and Toshiro tới sân tập và đang chờ giáo viên của mình, bỗng một bóng người xuất hiện trong làn khói người đó chính là tôi.
Sensei - ba đứa nhóc đồng thanh kêu lên.
koyomi(sashiko): Được rồi, bây giờ chúng ta hoàn thành bài tập sinh tồn đã , các em nhìn đi trong tay ta có ba cái chuông, nếu ai lấy được thì người đó đậu - tôi nói rồi lôi ra ba chiếc chuông đồng
Hả...đó là một cái chuông cũ phải không, sensei - thằng nhóc Rino lên tiếng hỏi
Ừkm, còn bây giờ bài tập sinh tồn bắt đầu - tôi lên tiếng ra hiệu và bọn nhóc hiểu rồi biến mất.
Khoảng 40 phút sau...
Kết quả, không lấy chuông được, te tua mà còn bị trói Và người bị trói, chính là Rino,
Các em, thật yếu đuối - tôi nhìn bọn trẻ với ánh mắt khinh bỉ nhưng rồi cũng nói tiếp
Koyomi(sashiko): được rồi, ta sẽ cho ba đứa một cơ hội, nào chắc hẳn các em đã đói lắm rồi nhỉ Haruhi Toshiro hai em lấy bento của mình đi, nhưng tuyệt đối đừng cho Rino ăn - tôi nói với giọng nghiêm khắc y như cha của mình.
Lời nói của tôi" làm hai đứa trẻ, phải toát mồ hôi. Nhưng cũng đồng thanh đáp
Harutoshi: Vâng bọn em biết rồi, sensei
Ừkm - tôi gật đầu hài lòng rồi biến mất, thực chất là tôi trốn ở đằng sau gốc cây, để xem ba đứa nó có hiểu được tinh thần đồng đội không.
Đúng như tôi, đoán bọn trẻ đã lén lút cho Rino ăn, khi xem được cảnh này làm tôi nhớ đến " đội của mình năm xưa.
ta là dải phân cách
"Bùm"
Các em, đã cãi lời ta - tôi xuất hiện và trưng ra cái bản mặt đánh sợ, mặc dù bọn trẻ, không thấy được khuôn mặt của tôi.
Thưa sensei, bọn em là đồng đội của nhau, mà không giúp đỡ nhau, thì không xứng đáng trở thành ninja Haruhi nói với vẻ mặt không hề sợ hãi.
Tôi nghe vậy, cũng thở dài và cười tươi nói
Koyomi(sashiko): ba em đã đậu rồi, bởi các em hiểu được ý nghĩa của tinh thần đồng đội?
Hả cô nói bọn em đã đậu sao - cả ba đứa học trò của tôi cùng đồng thanh hỏi
Đúng, nào hôm nay cô sẽ mời các em về nhà cô ăn mừng, chịu chứ - tôi nói và bọn trẻ hoan hô
Trên đường tới chung cư, nơi tôi ở. Thì tôi cứ có cảm giác bọn nhóc này đang nhìn tôi chằm chằm khiến tôi không khỏi nổi hết da gà.
Và khi tới được nơi thì cái nhìn đó, cũng kết thúc , ba đứa nhỏ vui vẻ chạy lên chung cư tôi đi sau, cũng vui lây
Một chốc sau..chúng tôi tới được căn hộ của tôi ngay khi vừa mở cửa xong thì đám học trò của tôi thay phiên nhau bước vào, rồi cùng ngồi xuống trong đầu chúng luôn nghĩ,
Pov team 12
Chắc được nhìn thấy, khuôn mặt của sensei rồi.
Kết thúc pov của team 12.....
Cũng là lúc, bọn trẻ nghe được giọng nói, của một ai đó.
Koyomi-san, người về rồi ư - Mitsuki giả vờ gọi lộn tên để cô không bị phát hiện.
Mitsuki" nhóc về khi nào vậy - tôi ngạc nhiên hỏi
Dạ tôi, về được hai mươi phút rồi và tôi cũng làm xong tất cả. Bây giờ chỉ đợi đội 7 tới thôi - Mitsuki mỉm cười trả lời.
Nó làm tôi thở phào nhẹ nhõm vì thằng bé không gọi tôi bằng tên thật nếu không thì tôi không biết phải giải thích sao cho lũ học trò của mình nữa.
Cậu là ai, tại sao lại ở trong nhà sensei chúng tôi - bỗng Rino hỏi Mitsuki
Tôi là Mitsuki và tôi đang sống chung với Koyomi-san - Mitsuki niềm nở trả lời.
Cái gì.... Sống chung - ba đứa trẻ nào đó cùng nhau hét lên.
Nhưng rồi cũng im lặng cả lũ, khi thấy vậy. Tôi liền giải thích và bọn trẻ gật đầu như đã hiểu...
Sau đó, tôi bảo tôi sẽ đi tắm và cũng bảo luôn là không đi lung tung
Bỏ qua thời gian
Khoảng 7h 15 phút, đội bảy trừ Konohamaru ra tới.
Vừa mới đến, cậu nhóc boruto đã chạy lại ôm tôi thật chặt và nói
Boruto: Koyomi-nee-san em nhớ chị à *vừa nói vừa liếc qua ba đứa kia*
Koyomi(sashiko): Boruto-kun Sanada-chan hai đứa tới rồi sso, vào đi à mà còn Konohamaru đâu rồi - tôi nói với giọng như diễn viên đấy và cháu gái tôi cũng chẳng kém con bé nói
Sanada: Konohamaru sensei, thầy ấy bật đi hẹn hò với Yuki nee-san rồi
Yuki...chan - tôi nhéo mắt dưới chiếc mặt nạ hỏi.
Sanada: bạn gái của thầy ấy - con bé trung thực trả lời tôi và tôi bị hóa đá.
Team 7 & Team 12: Σ(°ロ°) sensei/Onee-san cô/chị sao vậy sensei/neesan ơi - cả hai đội hốt hoảng chạy tới chỗ tôi.
Mitsuki đưa Onee -san vào phòng nhanh lên, còn ba cậu ở ngoài đi Boruto có tâm nói rồi quay sang đội 12 bảo
Và Sashiko được đưa, vào phòng ngay lập tức..
ta dải phân cách
Cô ơi - Sanada, tháo mặt nạ ra, nhìn người cô của mình đang sốc nặng.
Sashiko: Ta không sao, chỉ là ta bị sốc thôi - tôi nhẹ nhàng an ủi con bé.
Boruto: thôi nào Sanada, cô cậu không sao rồi, bây giờ hãy bắt đầu bữa tiệc thôi! Boruto lên tiếng nhắc nhở cả bọn
Ừkm - cả bọn (trừ team 12) gật đầu đồng ý
Và thế là, cả bọn, kéo nhau ra ngoài, để mình tôi ở lại.
Haizz, chắc cuộc sống sau này, của mình sẽ rất khó khăn à - tôi thầm nghĩ rồi đeo mặt nạ vào và bước ra ngoài chung vui với bọn nhóc.
Một ngày, nữa lại sắp kết thúc????