Kể từ, sau bữa tiệc đó đội của tôi trở nên thân nhau hơn, mặc dù có bao nhiêu lần bọn học trò của tôi luôn muốn nhìn mặt tôi " nhưng đều thất bại ...
Nhiệm vụ đầu tiên là bắt mèo tora hoàn thành chưa quá một phút.
Nhiệm vụ trông trẻ hoàn thành trong vòng 15 phút
Nhiệm vụ dắt chó đi dạo hoàn thành nửa tiếng.
Vân vân và mây mây và đó là những nhiệm vụ chúng tôi làm 1 tuần trước rồi. Còn bây giờ nhiệm vụ " tiếp theo của team 12 là hộ tống, một nàng công chúa đến từ một đất nước xa xôi mang tên Anatoria.
...
Bọn trẻ đã đi lấy nhiệm vụ còn tôi thì ngồi chơi xơi nước chờ đám học trò quay lại.
Sensei - chưa đầy 30 phút bọn trẻ đã quay lại chỉ khác rằng đằng sau chúng là một cô gái tầm 15 16 tuổi mặc một chiếc váy truyền thống của đất nước
Cô ấy khá đẹp, với mái tóc màu đéo biết nữa nàng công chúa đó bước tới chỗ tôi và cất tiếng nói.
Chào chắc hẳn, ngươi là đội trưởng của bọn nhóc này *tiếng nhật *
- Đúng vậy, chắc cô là công chúa Alice phải không - tôi hỏi cô ấy và cô ấy gật đầu
Và chúng tôi " cứ nói qua nói lại cho đến 8h 15 thì công chúa Alice nói
Alice: đi, nào, chúng ta xuất phát thôi
Ừkm - đội 12 (-Sashiko) đồng thanh
Thế là, tất cả cùng nhau lên đường tới Đất nước Anatoria.
Trên đường đi, Alice cứ nhìn vào mặt nạ của tôi cô ấy tự hỏi làm thế nào tôi có thể đeo mặt nạ suốt như vậy và tôi nói với cô Ấy rằng.
Koyomi(sashiko): Tôi, có một loại chakra nó cho phép người sở hữu "có thở được, cho dù có đeo cái gì vô mặt đi chăng nữa.
Alice: ôi hóa ra là, như vậy - cô ấy ồ một tiếng rồi im lặng đi tiếp.
Chúng tôi, đi 3 ngày 3 đêm mới tới được vương quốc Anatoria,
Phụ hoàng - cô ấy vui vẻ gọi người đàn ông trung niên.
Nữ nhi " của ta chơi có vui
không - người đàn ông đó nói với giọng hiền từ
Theo, tôi đoán rằng, người đàn ông này là cha cô ấy và là đức vua của Anatoria và theo sau ngài là 9 vị hoàng tử khôi ngô Tuấn Tú. Từng người một tiến lại gần tôi giới thiệu.
Hello, ta là đại huynh của Alice " Shade Williams
Ta là Edward Williams nhị huynh của Alice
Chào ta là Harry Williams tam huynh của con bé.
Chào ta là Herry Williams tứ huynh của con bé.
Ta là Thomas Williams ngũ huynh của con bé
Chào ta là Menphis Williams, lục huynh của Alice rất vui được biết mọi người.
Xin chào, ta là Eriol Williams thất huynh của con bé.
Chào mừng " đến Với Anatoria ta là Daniel Williams bát huynh của con bé.
Ta là Ruves Williams, cửu , huynh của Alice
Và cuối cùng 4 người chúng tôi được mời đến hoàng cung chơi
Tại hoàng cung Anatoria...
Chào mừng, công chúa điện hạ đã trở về - đám cung nữ lễ phép chào
Ừkm - Alice gật đầu rồi đi tiếp
Chúng tôi cùng đức vua và 9 vị hoàng tử theo sau.
Bỗng tên hoàng tử thứ 9 lên tiếng thắc mắc.
Ruves: Này tại sao cô, che mặt vậy hay cô không muốn người khác nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của mình.
Hắn nói, và tôi cảm thấy bực mình nhưng cũng đủ bình tĩnh đáp trả.
Koyomi(sashiko): hoàng tử điện hạ, thứ nhất tôi che mặt thì có liên quan gì tới ngài, thứ hai khuôn mặt của tôi là của tôi và cuối cùng " tại sao ngài lại hỏi những câu không liên quan đến nhiệm vụ - khi tôi vừa nói xong thì khuôn mặt của hắn trở nên đen dần. Tên hoàng tử thứ 9 nhìn tôi và nghiến răng nói thầm để chỉ mình tôi nghe thấy.
"Rồi sẽ có một ngày , ta sẽ khiến cô lộ mặt.
"Nếu ngài có thể - tôi trả lời lại hắn
Còn đám học trò của tôi thì đang cười khúc khích với nhau, kia kìa.
Ta là dải phân cách
Sau khi, chia phòng xong, chúng tôi liền về phòng và đóng cửa thật chặt bởi vào ban đêm nơi này thường có biến thái xuất hiện.
Tôi một phòng, ba đứa học trò của tôi mỗi đứa một phòng riêng không ai xâm phạm quyền riêng tư của ai bao gồm cả tôi,
Mệt quá - tôi tháo mặt nạ ra , để thở rồi nằm dài trên chiếc giường màu xanh lam của mình.
Tôi ngắm mắt để ngủ một tí, nhưng chưa kịp ngủ thì tôi nghe theo tiếng gõ cửa phòng, thấy vậy tôi đeo mặt nạ trở lại và ra mở cửa,
Fujikawa, tiểu thư đức vua gọi người xuống đùng bữa - người hầu nói và rời đi.
Haizz, tôi thở dài và nghĩ, có lẽ mình phải cho bọn họ nhìn thấy khuôn của mình, dù sao đây cũng không phải là Konoha. Kết thúc suy nghĩ.
Cũng là lúc, tôi đi lại balo của mình lấy ra một bộ quần áo phù hợp và mặc nó vào sau đó thì thản nhiên bước xuống với bộ đồ mới thay rồi
Khi tôi bước xuống thì tất cả mọi người bao gồm đám học trò tròn mắt nhìn tôi. Thấy vậy tôi cũng chép miệng lên tiếng.

Koyomi(sashiko): ngạc nhiên, hả khuôn mặt của tôi rất là bình thường đúng không
Không phải như thế, nàng rất đẹp_8 người nào đó đồng thanh nói trừ ai kia đang ngơ ngác.
Ôi, cuối cùng thì cô cũng lộ khuôn mặt rồi - đứa vua tươi cười nói
Koyomi, "cô đẹp lắm đó cô biết không công chúa Alice dơ ngón cái nói.
Còn đám học trò của tôi thì nhìn tôi và nghĩ : má ơi Sensei của chúng ta đẹp quá ơ hình như khuôn mặt của cô ấy mình gặp ở đâu rồi nhỉ - suy nghĩ riêng của Rino.
Vài phút im lặng. Rồi vài tiếng im lặng nốt, rốt cuộc tôi cũng phải lên tiếng ,
Koyomi(sashiko): Các em, không thích sao, chẳng phải thường ngày. Các em luôn tìm mọi cách để biết khuôn mặt của ta sao
Team 12: không bọn em thích lắm, nhưng bọn em thắc mắc vì sao cô che mặt - bọn nhóc đồng thanh hỏi tôi
Koyomi(sashiko): bởi vì, ta có lý do riêng của ta - tôi nói với giọng buồn buồn khiến tất cả cũng phải buồn theo, và thế là cả bọn sau khi ăn xong thì phòng ai nấy về.
Một ngày lại tiếp tục, kết thúc như mọi khi.
....
Sáng sớm ngày hôm sau...
Sashiko, đang ngủ ngon lành thì, bỗng giật mình tỉnh giấc" bởi tiếng gọi ngoài cửa.
"Tiểu thư Koyomi. Người dậy chưa "
Cô người hầu lên tiếng gọi
Ưm~ ta dậy rồi ' có chuyện gì
không - tôi hỏi
Công chúa! Nói mời người xuống uống trà - cô người hầu đáp.
Ừkm, ta biết rồi mà học tập của ta dậy hết chưa - tôi gật đầu rồi quay sang hỏi
Dạ! Bọn nhóc dậy hết rồi thưa tiểu thư - cô người hầu, vui vẻ trả lời
Và cô người hầu, rời đi, trong phòng bây giờ chỉ có mình tôi và tôi, cảm thấy ư là thoải mái, hôm nay tôi sẽ không đeo mặt nạ, bởi vì tất cả đã nhìn thấy khuôn mặt của tôi. Nên tôi quyết định mặc một bộ váy không quá ngắn vào hôm nay,
Vài phút sau, tôi bước ra khỏi nhà tắm với bộ váy có biểu tượng của Akatsuki năm xưa do chính chị dâu Konan may cho khi, tôi tròn 14tuổi. Chà tôi thật xinh đẹp
Đang ngắm nghía mình trong gương thì.
Đừng có ngắm nữa, thật mất thời gian mà tôi không muốn muội muội của tôi đợi đâu - người nào đó bỗng nói
Tên khốn, tôi nghĩ nhưng cũng đủ bình tĩnh quay lại và nói
Koyomi(sashiko): hoàng tử ngài không biết gõ cửa sao
Ruves: Cung điện của ta, sao phải gõ tên hoàng tử mặt day vô sỉ ráp làm tôi suýt nữa thì tức đến hộc máu.
Koyomi(Sashiko): thôi được rồi, ngài hãy xuống trước còn tôi sẽ xuống
sau. - tôi nói với giọng bình tĩnh
Ruves: nhanh lên, nếu không ta sẽ lên phòng cô lần nữa đó - Hắn lên tiếng nhắc nhở tôi.
Và sau khi hắn, đi tôi liền, đóng chặt cửa lại và ngồi xuống bàn chải chuốt lại mái tóc rồi mới bước xuống dưới
ta dải phân cách
Hiện tôi, đã có mặt tại bữa tiệc trà, của công chúa Alice . tôi vừa ngâm ly tách trà vừa nói chuyện phiếm, như là làm thế nào trở thành một ninja hoặc làm thế nào để thục nữ Đoan Trang hơn, những việc đó tôi đã được dạy khi còn nhỏ nên rành lắm.
Alice: hihi..vậy cô đã làm gì với Người quản giáo của mình - công chúa hỏi tôi
Koyomi(sashiko): tất nhiên là tôi chơi khăm bà già đó rồi - tôi thản nhiên đáp mà không hề hay biết lũ học trò của tôi chúng nó Đã hóa đá từ bao giờ.
Trong đầu bọn nhóc, luôn nghĩ.
Vãi, Sensei chơi khăm cả người quản giáo của mình, rốt cuộc cô ấy đến từ gia tộc nào. Mà trông Sensei quen quá.À đúng rồi, Sensei trông rất giống cô em gái đã mất của chú Sasuke. " đó là suy nghĩ riêng của Rino nhà ta
Cùng một thời điểm đó....tại ngồi làng thanh bình Konoha"
Tại một ngôi nhà có ghi dòng chữ Hakate trước cửa, trong căn hộ của vị hokage đệ lục, có một người đàn ông tóc đen nhọn khuôn mặt đầy sẹo đang ngủ trông anh rất chi là đẹp trai. Người đàn ông đó là U thị hà O.bi.to một trong nam chính của chúng ta sau này.
Chẳng là, cứ ở nhà là Obito liền mơ thấy giấc mơ lạ trong mơ anh thấy Sashiko của mình đang khóc, Obito cố chạy đến an ủi cô, nhưng Sashiko càng lúc càng xa dần và anh tỉnh giấc giữa đêm khuya, vì thế Obito quyết định sẽ sang nhà của bạn mình ngủ cho nó thoải mái hơn nhưng trời tính không bằng người tính" Obito lại mơ thấy nó trong đó anh thấy Sashiko ngồi đó vẫn bộ váy trắng đó mái tóc đen đó và mùi hương ngào ngạt được phát ra từ người cô.
"Sashiko.! - anh gọi nhưng cô không trả lời.
"Sashiko" - Obito gọi lần hai cô vẫn không trả lời, anh đi lại để nhìn cô cho rõ và điều Obito thấy là hai tròn mắt của Sashiko trống không. Và lần này anh bật dậy ngay lập tức.
Hộc.....hộc......hộc.... Hộc không thể nào mắt của cô ấy nó trống
rỗng - Obito thở hổn hển nghĩ
Obito cậu dậy rồi hả - Kakashi bước vào nhà tay cầm một chiếc túi hỏi
ừkm - Obito gật đầu và anh liếc mắt qua cái túi đó và hỏi
Obito: Cái gì vậy bakashi.
chẳng có gì cả - Kakashi lắc đầu đáp
Điều này , càng làm cho Obito thêm nghi ngờ anh sử dụng kamui đi đến đằng sau và lấy cái túi anh mở nó ra và thấy cái thứ bên trong. Obito quay sang thằng bạn của mình rồi mắt cá chép nói
Obito: tưởng cái gì, quan trọng chứ hóa ra là một chiếc váy màu trắng *vừa nói vừa dơ chiếc váy lên*
Uchiha Obito cậu chơi ăn gian, trả
đây - Kakashi nói rồi xông tới giật cái váy từ tay Obito
Bakashi, cậu làm gì căng vậy mỗi cái váy thôi mà - Obito bĩu môi
Obito, cậu không còn là trẻ con nữa chúng ta đều biết tuổi tác của mình mà - Kakashi
Ái chà Kakashi tất cả mọi người đều biết cậu đã 47 cái xuân mà vẫn ế đó thôi - Obito chép miệng nói
Kakashi đen mặt và
Uchiha Obito, cậu thôi bới móc đời tư của người khác được không - Kakashi tức giận hét lớn.
Và thế là anh tô bị đuổi về nhà với vợ mình (mặc dù Rin chưa đi làm về)
Sau khi.. Obito đi rồi thì Kakashi mới thở phào nhẹ nhõm? Nghĩ
Hú hồn chim én, cứ tưởng bị phát hiện rồi ư bởi cái váy này ông mua để dành tặng cô học trò của mình Uchiha Sashiko. Nhân ngày sinh nhật của hai anh em bọn nó.
Quay lại Anatoria
Khi, chúng tôi nói chuyện xong thì" cô ấy mời tôi và Haruhi đi tắm và tôi đồng ý thế là ba người tụi tôi cất bước tới nhà tắm của hoàng cung
Một chốc sau.
Thoải mái quá, công nhận cái hồ tắm này rộng rãi thật - tôi vươn vai nói
Và công chúa với Haruhi mỉm cười nhìn tôi, chúng tôi đang ngâm mình thì có một tiếng động được, phát ra từ đằng sao bọn tôi
Ngay khi" tôi công chúa Alice và Haruhi quay lại thì
"Aaaaaaaaaaaaaa! Aaaaaaaaaasaaa; aaaaaaaa - chúng tôi đồng loạt hét lên vì trước mặt chúng tôi là cửu hoàng tử Ruves.
Biến thái, - Tôi và Haruhi đồng thanh chửi....
Hoàng huynh, đi ra mau, Ruves" huynh biến thái quá - công chúa Alice hét lên ném đồ lung tung.
Và tên biến thái nào "đó, phải rời đi vì trúng chiếc dép tổ ong của công chúa.
(Còn tiếp)