Góc giới thiệu truyện cũ nhưng hay, hoặc ít người đọc nhưng vẫn hay (hoặc mình nhầm) – Phần 1
P/s: xin đừng hỏi tại sao không có đptk, pntt,… vui lòng đọc lại tiêu đề.
Mở đầu truyện tác giả làm một cú cua giật mình, nam chính tưởng rằng trích tiên chuyển thế, nào ngờ mãi sau mới xuất hiện một cách không thể ngờ được. Khi vị trích tiên đi tìm “Côn Luân cao lồng lộng”, ai dè bị một hắc điếm gõ chết, róc thịt làm nhân bánh bao. Nam chính của chúng ta chính là tiểu nhị của quán trọ này, hắn nhặt được một khối thanh thạch khi chôn xương vị trích tiên kia.
Cũng vì khối thanh thạch này khiến truyện trở nên Drama, nhìn tín vật nhận lầm người, để rồi trao sai tình yêu, nào ngờ khi sự thật phơi bày, không biết đã yêu thật lúc nào chẳng hay.
Vị trích tiên kia có hỏi một câu : “Trăm kiếp luân hồi không bằng một kiếp gặp mặt sao?” (mình không nhớ rõ, đại khái như vậy).
Cái kết của Cố Thanh – main – trích tiên không biết nên vui hay buồn nữa.
“Ngươi có thể nhớ hết rồi chứ”
“Vô tận Huyền Hoàng, đại đạo mênh mông, qua ngàn vạn năm nữa, dẫu khi ấy tìm thấy cũng không muộn.”
“Như vậy cũng được”
Hai người khởi hành đi vào sâu Huyền Hoàng, chỉ là một người trái, một người phải.
Tác giả Yên Vũ Giang Nam thì miễn chê rồi (idol), một chữ thôi: Hay.
So với Thông Thiên Chi Lộ (sặc cười một thời) thì truyện này mình thấy tác cứng tay hơn (không biết có phải do nhóm dịch hai bên khác nhau hay không).
Truyện kể về thiếu niên Đinh Ninh với tư duy và tâm trí có thể nói vô cùng sắc sảo, bàn về thiên tư và ngộ tính lại là kẻ đứng trên đỉnh cao. Nhưng cuộc hành trình đòi nợ của hắn lại không hề thuận lợi như những đứa trẻ thiên tài khác trong các bộ truyện, đây là tầng tầng âm mưu, tầng tầng bẫy rập.
Ngoài những cuộc đấu trí vô cùng hay thì truyện còn đem tới những cuộc đấu kiếm vô cùng chất lượng. Chuyện vẽ nên những đường kiếm đẹp mắt, những kiếm chiêu sắc sảo, tác miêu tả rất tỷ mỉ, ai thích kiếm tu thì quả phải vỗ đùi khen hay.
Các nhân vật phụ trong này có thể nói đủ loại tính cách, nhưng không có một ai là không thông minh cả, trầm ổn, suy nghĩ thấu đáo, dù cho đó là những thiếu niên thiếu kinh nghiệm giang hồ.
Nhân vật nữ mình yêu thích có lẽ là Dạ Sách Lãnh và Triệu tứ tiên sinh (nữ chính ko có tuổi nhé, cho dù cô quá đẹp). Nói về Dạ Sách Lãnh, ngày ấy còn nhỏ, nàng chỉ có thể nhìn bọn hắn uống rượu so kiếm, khi nàng thành thiếu nữ học thành kiếm kinh, những người năm ấy đã không còn một chỗ so kiếm uống rượu. Kẻ chết, người phản bội.
Triệu tứ tiên sinh tuy là nữ nhưng ngầu vãi đạn, ngầu thôi rồi. Hỏi khắp nam tử trong thiên hạ, khí anh hùng ai qua Triệu tiên sinh?
Truyện kể về thiếu niên Lý Tuần vì mệnh mà bị cuốn vào chính tà chi tranh. Để đưa ra một hành động, hắn phải suy nghĩ trong đầu khá nhiều, đâu đâu cũng là khảo nghiệm, vậy nên thiếu niên tám tuổi buộc phải trưởng thành sớm.
Truyện có xu hướng hơi tối tăm một chút nhưng nó càng làm rõ được những lần giãy giụa đi men sinh tử của nhân vật chính. Nếu bạn nào thích thể loại cổ tiên hiệp có lẽ khá ưng, vì bộ truyện này miêu tả việc tu luyện cũng như những chi tiết khá tỉ mỉ.
Bộ này main gặp hơi nhiều nữ.
Bộ này hay nha, ngày ấy mình thấy khác lạ trong xu hướng.
Ngắn thôi, không spoil.
So với những drama kéo tương tác như Kiếm Lai thì bộ này ít được nhắc tới hơn, nhưng với mình thì bộ này hay hơn.
Tác diễn giải nhân vật rất tỉ mỉ, không nói toạc ra tính cách trong vài ba dòng mà quán thâu khắp bộ truyện, thể hiện càng rõ trong những tình tiết, sự kiện lớn, qua đó thấy được tính cách luôn dần trưởng thành chứ không dậm chân tại chỗ như bao truyện.
Bộ này spoil thì mất hay nên mình nói vài ý chính. Truyện nói về thế tự điện hạ ăn chơi lêu lổng (nhị thế tổ) nhưng đằng sau ấy là một con người tình nghĩa vô cùng.
Truyện miêu tả nổi khổ của “anh hùng tuổi xế” không thể bớt lo. (Từ Kiêu khổ ha)
Truyện miêu tả những kẻ có thể quên nghĩa nhưng không quên tình( má, Ôn Hoa bẻ mộc kiếm xót xa quá).
Truyện miêu tả những kẻ có thể đợi cả trăm năm, trì hoãn tiên đạo chỉ vì đợi 1 người (đại khái chị gái main và một đạo trưởng lỗ mũi trâu, hoặc 1 vị hòa thượng ngốc muốn đốt chính mình lấy xá lợi mua son phấn cho 1 thiếu nữ :”)) )
Nhân vật mình cảm thấy ấn tượng nhất có lẽ là Lý Thuần Cương, ngầu nhất truyện.
“Thiên không sinh ta Lý Thuần Cương, kiếm đạo vạn cổ như đêm dài.”
Truyện này làm mình đi sửa điện thoại một lần vì đọc tới đoạn Trần Chi Báo nhắc tới vị tử sĩ nhất đẳng, đang đêm đập điện thoạt thốt lên một câu : What??
Méo ngờ luôn, đúng tại câu này mà không dám đọc truyện 1 tuần vì sợ kết cục không như ý.
Sau mỗi biến cố, tác giả đều khiến người độc thầm thở dài một chữ tình trong lòng.
Ngày trước bỏ giở những chương cuối mà giờ vẫn chưa đọc lại, ai spoil kết cục của Lạc Dương và Ngư Ấu Vi được không, đa tạ! (Nghe đồn không về với main hả ;”(
Quá nổi tiếng với Túc Mệnh và Quỷ Bí, không biết có ai đã quên đi Nhất Thế Chí Tôn hay chưa.
Truyện kể về một tiểu hòa thượng nhưng không có giác ngộ của một hòa thượng, hắn thích phiêu lưu giang hồ, thích thể hiện phong thái tuấn dật trước mặt người khác, thích tự do, thích luyện võ, cũng từng thích một người “bình sinh chỉ yêu bảy thước kiếm.”
Nam chính của chúng ta là một quân cờ, cũng là một con cá mà người thả câu đã tính kế từ lâu. Truyện kể về những lần giãy giụa tìm đến tự do, thoát khỏi vận mệnh của thiếu niên chuyển sinh nọ, bên trong ấy là tầng lớp âm mưu, phải đấu trí với những đại lão sống thọ ngàn vạn năm khiến main đôi khi mệt mỏi nhưng may mắn thay, vẫn luôn có những bằng hữu chung hoạn nạn bên cạnh hắn.
Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ ở đằng sau, tường rằng cao minh ấy, hóa ra ná cao su đã căng dây từ lâu rình sẵn. Trong truyện này, để tìm thấy một người ngu si quả thực rất khó, nó giống như tìm thấy một kẻ không bị hàng trí trong những bộ sảng văn vậy.
Nữ chính của truyện vô cùng ấn tượng. Nàng là ma nữ đúng chất ma nữ, không phải gặp main là đổ, không phải gắn mác ma nữ nhưng yếu đuối từ bi. Cố Tiểu Tang dám giết người, dám giết những kẻ không đáng giết chỉ vì mục đích của nàng (main ngày đầu suýt bị nàng tiễn đi gặp phật nữa là), từ dân đen rẻ mạt cho tới Lão Mẫu Vô Sinh, cho dù chính là người mình yêu nàng cũng giám giết, chỉ cần là kẻ ngáng đường.
Truyện hay, Cố Tiểu Tang là nhân vật để lại ấn tượng mạnh với mình cho đến tận bây giờ, chưa thấy nữ chính nào khiến mình cảm thấy vượt hơn hẳn vị thánh nữ ma giáo này, nữ chính vip pro quá :”)
Quá nổi tiếng với Trạch Thiên Ký, Khánh Dư Niên hay Gian Khách, Miêu Nị với tác phẩm này không được bàn luận sôi nổi lắm, dường như bị chê khá nhiều, nhất là phần 2, nhưng với mình nó khá hay (chắc có lẽ mình thích tiên hiệp hơn quân sự chính trị).
Như thế nào gọi là một lòng tu đạo? Tính cách nam chính bộ này sẽ là câu trả lời. Yêu? Có lẽ hắn đã từng, đó là một vị tướng mạo bình bình, hắn nói với nàng: “Đừng quấy rầy ta phi thăng.” Nàng ta không có má lúm đồng tiền giống vị tiểu sư cô Triệu Tịch Nguyệt, không có đáng yêu như vị tiểu thư đạo môn Bạch Tảo. Kết cục của Quá Đông Liên Tam Nguyệt chính là thọ nguyên cạn đi, cả hai cuối cùng chỉ là như vậy( mình ms đọc P1, không đọc P2).
Tu tiên giới lớn không? Lớn, nhưng lớn như vậy cũng chỉ là chiến trường của hai vị đồng môn cũng những lần tính toán lẫn nhau. Thái Bình chân nhân là người rất thông minh, sư đệ của hắn cũng vậy. Hai người từng tình thân như thủ túc, nhưng đứng trước ý nghĩ điên rồ của Thái Bình, Tỉnh Cửu vẫn một kiếm đâm hắn, giam lại. Câu chuyện bắt đầu khi vị chân nhân này được người thả đi.
Kẻ thả Thái Bình không phải muốn thông đồng với hắn, chẳng qua là nghĩ về đại thế sau này khi không có ai tọa trấn Thanh Sơn, liệu cơ nghiệp ngàn năm có còn vững chắc.
Khá dài rồi, từ giờ chỉ liệt kê thôi nhé.
7. Tiết Độc – Yên Vũ Giang Nam: Đừng để cái tên đánh lừa, kiểu hầm ngục Nhật Hàn nhưng khá Tàu.
8. Thiên Cơ Điện – Duyên Phận 0: Một câu thôi, đầu tác có sạn.
9. Linh Sơn – Cao Hành Kiện: Có lẽ kén người đọc
10. Trì Bắc Du – Lạc Thủy: Đại đạo tàn thiên xuất Lạc Thủy – bán bộ thiên thư Trì Bắc Du.
11. Đế Tôn – Trạch Trư: Tuy không bằng Mục Thần Ký nhưng đáng đọc, một phu 2 thê thiên kinh nghĩa địa :”).
12. Côn Luân – Phượng Ca: Nhớ ngày xưa phải đọc ở trên diễn đàn bằng quả điện thoại cùi bắp.
13. Đại đạo tranh phong – Ngộ Đạo Giả: ai thích cổ tiên có vẻ hợp.
14. Đại kiếp chủ - Hắc Sơn Lão Quỷ: khá thích tính cách main, trầm ổn.
15. Tử Xuyên – Lão Trư : Hay nha.
16. Tiên tử, xin tự trọng – Cơ Xoa: Tưởng sảng văn lại không phải sảng văn, khá logic, sắc nhẹ 16+.
17. Ta không thành tiên – Thời Kính: Sát thê chứng đạo, tình nhẹ vậy sao?
18. Combo Tử Dương + Tàn bào – Phong Ngự Cửu Thu: Đọc để có cái bàn luận, mấy ai sống nhanh chắc không hợp.
19. Combo Tàng Phong + Thư Kiếm Trường An – Hắn Từng Là Thiếu Niên: Đoạn đầu sao nhiều người chê vậy, tính cách phải có trưởng thành chứ, main có phải đại lão trùng sinh đâu.
20. Đạo Lữ Hung Mãnh Cũng Trùng Sinh - Vũ Hạ Đích Hảo Đại: Hình như thiếu tag ngôn tình, đọc giải trí cho nhẹ đầu.
21. Vĩnh Hằng Thánh Vương - Tuyết Mãn Cung Đao: Khá ấn tượng với main ở chương 1, tại sao phải quỳ tiên nhân?
22. Những Năm Kia, Chúng Ta Cùng Một Chỗ Chặt Qua Tu Tiên Giả - Ma Cô Ốc Hạ Tùng Thử: main khá tếu, đọc khá vui, tính cách trẻ con nhưng không đần độn, dễ thấy chính mình cũng những người bạn hồi nhỏ.
23. Ma thổi đèn – Thiên Hạ Bá Xướng: Ngán ngao vả mặt tu tiên anh em có thể chuyển qua đọc kiểu mộ đạo linh dị, siêu hay.
24. Đế Bá – Yếm tặc: số 23 xấu quá nên lôi anh 7 vào
** Do những tác phẩm này mình đọc quá lâu rồi nên có khả năng sai chi tiết khá nhiều.
.
👑 Nguồn bài viết: Thiên Lý (Từ group Tiên Hiệp Huyền Huyễn)
👑 Xem thêm nhiều bài viết thú vị khác tại group YY Hội
👑Tải app TruyenYY để trải nghiệm đọc truyện siêu mượt tại: https://truyenyy.app.link